Con người có thể trải qua nhiều chuyện đau buồn trong suốt đời sống của mình, tuy nhiên, chỉ khi nào chúng ta cảm thấy thực sự bất lực trước tác nhân gây đau buồn đó, đến nỗi chúng ta cảm thấy mình không còn bất kì niềm vui nào, hay không còn gì đáng để cho mình bám víu vào, thì lúc đó, những chuyện đau buồn, những stress mới thực sự làm cho chúng ta bị tổn thương. Lúc đó, não chúng ta tiết ra Noradrenalin, Cortisol, những chất này làm tăng nhịp tim, tăng huyết áp, bắp thịt căng thẳng để chuẩn bị đối phó với stress, đồng thời cũng tác động lên hệ miễn dịch. Một số tế bào sản sinh các Cytokin, Chemokin gây viêm, chặn đứng hoạt động của tế bào NK - một loại tế bào tiêu diệt các tế bào lạ, làm cho tế bào NK nằm dính lên thành mạch máu một cách thụ động, thay vì đi tấn công các virus xâm nhập vào cơ thể, hay các tế bào ung thư đang sinh sôi nảy nở bên cạnh nó. Khi đó, khối ung thư bắt đầu phát triển, và xâm chiếm cơ thể chúng ta.
Vậy còn thái độ của chúng ta, khi nhận được một tin rất đáng sợ, ung thư, thì thế nào? Cảm giác nặng nề, sợ hãi: sợ phải chết, sợ phải bỏ lại những gì mà mình đang có, hay đang muốn có, sợ bỏ lại người chồng, người vợ, sợ bỏ lại bầy con thơ... Ngoài ra, chúng ta còn một nỗi sợ rất lớn, sợ nhìn thẳng vào sự thật, không chấp nhận được sự thật.
Như vậy, phải chăng kiểm soát stress, luyện tập để có một đáp ứng tốt với stress sẽ giúp phòng ngừa, hay kiểm soát được sự phát triển của khối u? Câu trả lời rất khả quan. Khi chúng ta kiểm soát được cảm xúc của mình, chúng ta đang tự bảo vệ mình trước nguy cơ ung thư. Khi chúng ta có tâm lý vững vàng, sẽ có được những tế bào NK hoạt động tốt, khả năng chống cự mạnh hơn nhiều so với các bệnh nhân chìm trong chán nản và bất lực.